Trưa nay, mưa bất chợt ghé qua Măng Đen. Những giọt mưa cuối thu. Tôi pha một ấm trà sen, hương thơm lan nhẹ khắp căn phòng.
Khi nước trà vừa chạm vị, điện thoại rung lên. Là tin nhắn của chị M.:
“Chào Tâm!Trong một buổi trưa ở văn phòng, chị đọc các bài trên BeStill và khởi lên trong đầu chị một câu hỏi:Làm sao để học cách Buông? 😊”
Tôi mỉm cười. Một câu hỏi tưởng đơn giản, mà thật ra là cả một đời học.
Để đến được nơi ấy, ta cần một điều trước hết: nhìn rõ thực tướng của cái mà ta đang dính mắc.
Khi ta bắt đầu nhận ra mọi ràng buộc đều xuất phát từ tham - sân - si, khi ta thấy được cách bản ngã của mình liên tục “chọn”, “so đo”, “muốn được hơn”… thì ngay giây phút đó, ta đã bắt đầu buông.
Nhiều người nghĩ buông là bỏ đi vui buồn, thiện ác, đúng sai. Thật ra buông không phải buông cảm xúc, mà là buông cái thái độ lăng xăng của bản ngã trước cảm xúc.
Tôi nhấp thêm ngụm trà, mỉm cười gửi cho chị M. dòng cuối cùng:
Buông bỏ không phải là một phương tiện,mà chính là mục đích của con đường tu.Khi bản ngã đã buông xuống,tánh biết trong sáng tự nhiên hiển lộ.Không cần chờ đến một ngày đủ sáng,chỉ cần ngay bây giờ, buông mọi tạo tác của “tôi” và “của tôi”,thì ngay khoảnh khắc ấy - đã là tự do.
▉
Uống trà cùng Tâm
Đây không phải một buổi hẹn ngoài đời, cũng không có ly trà nào được rót ra thật sự.
Nhưng nếu bạn có một điều gì đó chưa thổ lộ được cùng ai - một băn khoăn, một câu hỏi, hay một vùng tối trong lòng - bạn có thể gửi về đây.
“Uống trà cùng Tâm” là một không gian tâm tưởng.
Một cuộc đối thoại nhẹ nhàng, thiền vị - để nhìn sâu, hiểu rõ.
Bạn có thể chia sẻ tại đây
Và rồi, biết đâu một ngày, bạn sẽ thấy mình xuất hiện trong một buổi trà - giữa lá, gió, tiếng chuông nhẹ, và sự tĩnh lặng dịu dàng của tâm.

No comments
Post a Comment